BÀI HÁT CHÍNH TÔI - WALT WHITMAN - BÀI HÁT CHÍNH TÔI

BÀI HÁT CHÍNH TÔI

WALT WHITMAN - BÀI HÁT CHÍNH TÔI

Hoàng Hưng chuyển tiếng Việt

-------o0o-------

Walter Whitman (1819-1892) là nhà thơ của Mỹ và cả thế giới, người mở ra loại thơ hiện thực Mỹ và là cha đẻ của thơ tự do không có vần Mỹ.
BÀI HÁT CHÍNH TÔI - WALT WHITMAN - BÀI HÁT CHÍNH TÔI

Walter Whitman (1819-1892) là nhà thơ của Mỹ và cả thế giới, người mở ra loại thơ hiện thực Mỹ và là cha đẻ của thơ tự do không có vần Mỹ.

Thơ của Walt Whitman có sự ảnh hưởng đến nhiều nhà thơ lớn của thế giới như: T. S. Eliot, Ezra Pound, Galway Kinnell, Langston Hughes, William Carlos Williams, Pablo Neruda, Arthur Rimbaud, Federico García Lorca, Fernando Pessoa, Vladimir Vladimirovich Mayakovsky...

Đầu năm 1855 bắt đầu chuẩn bị tập thơ Leaves of Grass (Lá cỏ) gồm 12 bài thơ và một bài mở đầu, sau này có tên gọi Song of Myself (Hát về chính mình). Tập thơ Lá Cỏ đã được dịch ra nhiều thứ tiếng.

Nguồn: https://vi.wikipedia.org

---o0o---

Giờ đây tôi sẽ không làm gì mà chỉ lắng nghe,

Để tích tụ vào bài ca này những gì nghe thấy, để các âm thanh góp phần.

Tôi nghe những bài diễn tấu của chim, xôn xao cây lúa mì đang lớn,

chuyện tầm phào của những ngọn lửa, lách cách những cành cây đang nấu bữa ăn tôi.

Tôi nghe âm thanh mình yêu thích, âm thanh của tiếng người,

Tôi nghe mọi âm thanh chạy cùng nhau, phối hợp, hòa tan hay nối tiếp,

Âm thanh của thành phố hay âm thanh ngoài thành phố,

những âm thanh của ngày và đêm,

Những người trẻ ba hoa với người thích họ,

tiếng cười lớn của dân cần lao đang dùng bữa,

Giọng trầm giận dữ của tình bạn đổ vỡ, giọng người ốm lờ đờ,

Quan tòa hai tay tì xuống bàn tuyên án tử hình với đôi môi nhợt nhạt,

Tiếng hầy dzô của dân bốc vác dỡ hàng lên cầu tầu,

điệp khúc của thủy thủ kéo neo,

Tiếng chuông báo động, tiếng kêu cứu hỏa, tiếng vo vo máy vạch luống

và xe tưới nước leng keng báo hiệu với những đèn màu,

Tiếng còi hơi nước, vòng lăn chắc nịch của con tàu nhiều hoa đang tiến đến,

Hành khúc chậm rãi chơi ở hàng đầu đoàn hành diễn nhịp hai,

(họ đi canh thi thể một người, đầu những ngọn cờ phủ vải đen tang tóc).

Tôi nghe tiếng đàn cello, (lời than thở con tim chàng trai trẻ),

Tôi nghe tiếng kèn hòa điệu lướt nhanh vào hai tai,

Nhức nhói tim gan ngọt ngào-điên dại.

Tôi nghe đồng ca, một bản nhạc kịch lớn,

Ôi đó đúng là âm nhạc-phù hợp với tôi.

Một giọng nam cao rộng lớn và mát tươi như sự sáng tạo tràn ngập hồn tôi.

Cái miệng uốn dẻo rót âm thanh cả người tôi chan chứa.

Tôi nghe giọng nữ cao điêu luyện (tác phẩm nào cô hát nhỉ?)

Giàn nhạc quay cuồng tôi hơn quỹ đạo sao Thiên Vương

Làm bật ra nhiệt huyết mà tôi không biết mình sở hữu,

Giong buồm tôi ra khơi, tôi đập đập hai chân trần, chân tôi ườn oài sóng liếm,

Trận mưa đá đắng cay và giận dữ cắt người tôi, tôi ná thở,

Đắm chìm trong thuốc phiện ngọt ngào, khí quản tôi cái chết quấn nghẹt vòng.

Rồi thả ra trở lại để cảm nhận điều bí nhiệm vô cùng,

Và cái đó ta gọi là Hiện hữu.

-------o0o-------

Trích: Bài Hát Chính Tôi

Tác giả: Walt Whitman - Hoàng Hưng chuyển tiếng Việt

NXB: Hội Nhà Văn, 2015 - Ảnh: Nguồn internet