SỰ PHÁT TRIỂN NỞ RỘ TRONG NHỮNG MÔI TRƯỜNG - JOHNC MAXWELL- 15 NGUYÊN TẮC VÀNG VỀ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

SỰ PHÁT TRIỂN NỞ RỘ TRONG NHỮNG MÔI TRƯỜNG

JOHNC MAXWELL- 15 NGUYÊN TẮC VÀNG VỀ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

Nguyễn Hương Giang dịch

-------o0o-------

Chúng ta trở thành trung bình cộng của năm người mà chúng ta hay gặp nhất.
SỰ PHÁT TRIỂN NỞ RỘ TRONG NHỮNG MÔI TRƯỜNG - JOHNC MAXWELL- 15 NGUYÊN TẮC VÀNG VỀ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

*Thay Đổi Bản Thân Và Môi Trường Của Bạn.

Nếu cần phải thực hiện một thay đổi lớn về môi trường của bản thân, thì bạn cần ghi nhớ điều này: Bạn cũng phải xác định việc thay đổi chính mình cùng lúc. Đây là lý do tại sao: Nếu bạn cố gắng...

Thay đổi bản thân nhưng không thay đổi môi trường – quá trình thay đổi sẽ chậm chạp và khó khăn;

Thay đổi môi trường của bạn chứ không phải bản thân bạn – quá trình phát triển sẽ chậm chạp và ít phức tạp;

Thay đổi môi trường của bạn và bản thân bạn – quá trình phát triển sẽ nhanh hơn và thành công hơn.

Bằng cách thay đổi cả hai điều cùng lúc, bạn sẽ tăng cường và đẩy nhanh các cơ hội thành công.

Khi lần đầu tiên tôi nhận ra mình cần phát triển – sau lần gặp gỡ Curt Kampmeier mà tôi đã kể lại trong Nguyên tắc Có chủ đích – tôi thấy khó mà thực sự thực hiện được. Rất ít người có chung sự nhiệt tình thay đổi với tôi. Tôi có rất ít hình mẫu. Hầu hết mọi người xung quanh trong thế giới nhỏ bé của tôi đều hài lòng với việc làm việc chăm chỉ và kiếm vừa đủ sống. Tôi muốn nhiều hơn thế. Tôi muốn có ảnh hưởng. Trong thời gian đó tôi nhớ mình đã ngồi xuống và mường tượng ra môi trường phát triển lý tưởng. Trong nhiều tuần, tôi đã viết về điều mà mình gọi là “Môi trường phát triển của tôi”. Điều đó giúp điều hướng quá trình ra quyết định liên quan đến sự phát triển cá nhân kể từ khi tôi viết ra nó vào năm 1973. Nó có nội dung rằng, trong một môi trường phát triển...

Những người khác dẫn trước tôi.

Tôi liên tục bị thử thách.

Trọng tâm của tôi là tiến về phía trước.

Bầu không khí khẳng định.

Tôi thường xuyên ra khỏi vùng an toàn của mình.

Tôi hào hứng thức dậy mỗi sáng.

Thất bại không phải là kẻ thù của tôi.

Những người khác đang phát triển.

Mọi người mong muốn thay đổi.

Phát triển được làm mẫu và kỳ vọng.

Khi trực giác nói rằng môi trường hiện tại không có lợi cho việc phát triển cá nhân, tôi đã xem lại danh sách và nhận thấy hầu hết những tuyên bố đó không khớp với tình hình hiện tại của bản thân. Vì vậy tôi quyết tâm thay đổi bản thân và môi trường của mình. Nếu bạn đọc danh sách đó và cảm thấy hầu hết những tuyên bố đó không đúng với cuộc sống của bạn, thì bạn cũng cần thay đổi.

Tôi đã học được rất nhiều điều về việc thay đổi bản thân vào năm 1975 khi tham dự một hội thảo ở Waterloo, Iowa. Tại đó, tôi đã gặp Charles Jones “vĩ đại” lần đầu tiên. Ở đó, tôi cũng gặp tác giả của những cuốn sách mà tôi yêu thích: Elmer Tows. Tôi đã rất ngạc nhiên nhưng vui mừng khi ông mời tôi ngồi cạnh trên chuyến bay tới Chicago trên đường về nhà để chúng tôi có thể nói chuyện. Trong cuộc trò chuyện của chúng tôi, ông đã dạy tôi Nguyên tắc Que cời nóng. “Anh có biết làm thế nào để làm nóng que cời không?” Elmer hỏi tôi. “Bằng cách đặt nó bên cạnh ngọn lửa.” Ông tiếp tục giải thích rằng chúng ta giống như kim loại trong que cời. Nếu môi trường của chúng ta lạnh, chúng ta lạnh. Nếu nó nóng, chúng ta nóng. “Nếu anh muốn phát triển,” ông nói: “hãy dành thời gian với những người tuyệt vời; tới thăm những nơi thú vị; tham dự các sự kiện lớn; đọc những cuốn sách hay, nghe những cuộn băng bổ ích.” Những lời nói đó đã đưa tôi đến với cuộc tìm kiếm để gặp gỡ các nhà lãnh đạo trên khắp nước Mỹ, những người tài giỏi hơn tôi. Điều đó đã thay đổi cuộc đời tôi.

Khi bạn định thay đổi bản thân và môi trường của mình, hãy nghĩ đến các yếu tố mà môi trường phát triển phù hợp mang lại:

Loại đất thích hợp để phát triển: Điều gì nuôi dưỡng tôi? Sự phát triển.

Loại khí để hít thở: Điều gì giúp tôi còn sống? Mục đích.

Loại môi trường phù hợp để sinh sống: Điều gì giúp tôi duy trì? Mọi người.

Chúng cho hay nếu bạn đặt quả bí trong chiếc bình có kích thước của một quả óc chó, nó sẽ phát triển đạt đến kích cỡ và hình dạng của chiếc bình và không bao giờ lớn hơn được. Điều đó có thể xảy ra với tư duy của một người. Đừng để điều đó xảy ra với bạn.

* Thay Đổi Người Mà Bạn Dành Thời Gian Ở Bên.

Khi còn trẻ, tôi đã biết được tầm quan trọng của một môi trường thích hợp và những người tôi đã dành thời gian ở bên. Cha mẹ tôi rất am tường chuyện này. Mặc dù cha mẹ tôi không dư dả khi chúng tôi đang trưởng thành, nhưng họ đã tạo ra môi trường gia đình nơi tất cả bạn bè của chúng tôi muốn đến và dành thời gian ở đó. Cha tôi đã làm một sân bóng rổ bằng cách đổ một bệ bê-tông và dựng một cột bóng rổ ở đó. Cha mẹ đã biến tầng hầm của căn nhà thành một thiên đường của lũ trẻ, với một bàn bi-a, bàn PingPong và bộ dụng cụ thí nghiệm hóa học. Chúng tôi chẳng có lý do gì để đi chơi ở bất cứ đâu trừ ở nhà, và bạn bè của chúng tôi đủ lý do để ghé qua. Và mẹ tôi luôn ở bên nên bà biết gần như tất cả đám bạn của tôi. Bà ảnh hưởng đến tất cả bạn bè của chúng tôi trong khả năng cho phép, và cảnh báo chúng tôi về hành vi của những người có thể khiến chúng tôi rơi vào rắc rối. Cha mẹ tôi hiểu rằng những con chim cùng đàn thì bay cùng nhau. Và những nỗ lực của họ đã được đền đáp. Trẻ con kéo đến nhà chúng tôi. Thậm chí đến ngày nay – hơn năm thập kỷ sau – bất cứ khi nào gặp ai đó lớn lên cùng tôi, họ vẫn kể về việc đến nhà tôi khi còn bé và chơi trong “nhà ăn tầng hầm”. Nhà tôi trở thành một điểm đến.

Theo nghiên cứu của nhà tâm lý xã hội David McClelland của Đại học Harvard, những người liên quan đến bạn xét về khía cạnh môi trường sống thường được gọi là “nhóm tham khảo” của bạn, và những người này xác định 95% thành công hay thất bại của bạn.

Nhiều người công nhận sự thật này. Vua Solomon của Israel viết: “Hãy đi với kẻ khôn ngoan và trở nên khôn ngoan, vì người đồng hành cùng những kẻ ngốc sẽ phải chịu thiệt hại.” Charles Jones “vĩ đại” nổi tiếng vì câu nói: “Bạn của ngày hôm nay cũng giống như bạn trong năm năm tới ngoại trừ hai điều: những người mà bạn giao thiệp và những cuốn sách mà bạn đọc.” Và Jim Rohn khẳng định rằng, chúng ta trở thành trung bình cộng của năm người mà chúng ta hay gặp nhất. Rohn muốn nói rằng chúng ta có thể đánh giá chất lượng sức khỏe, thái độ và thu nhập của chúng ta bằng cách nhìn vào những người xung quanh mình. Anh tin rằng chúng ta bắt đầu ăn những món giống họ, nói chuyện như họ, đọc những gì họ đọc, nghĩ theo cách của họ, xem những gì họ xem và ăn mặc như họ.

Chúng ta trở thành trung bình cộng của năm người mà chúng ta hay gặp nhất.

Tôi thích cách Sue Enquist nhìn nhận vấn đề. Enquist được gọi là John Wooden của bóng mềm nữ. Cô chơi cho đội UCLA từ năm 1975 đến năm 1978, trở lại vào năm 1980 với cương vị trợ lý huấn luyện viên, và sau đó làm huấn luyện viên trưởng của câu lạc bộ từ năm 1989 đến năm 2006. Trong vai trò là cầu thủ và huấn luyện viên, cô đã giúp giành được tổng cộng 11 danh hiệu bóng mềm NCAA. Cô giải nghệ với một kỷ lục trong giới huấn luyện viên 887-175-1, tỷ lệ chiến thắng 835 đã đưa cô ấy lên vị trí năm huấn luyện viên NCAA vĩ đại nhất mọi thời đại.

Enquist đã thực hiện nguyên tắc 33%. Cô nói bạn có thể phân loại mọi người ở trường, trong nhóm, tại công sở hoặc bất cứ nơi nào thành ba nhóm dưới, giữa và trên cùng, và họ luôn có những đặc điểm giống nhau: những người ở nhóm dưới cùng hút hết sức sống của bạn bởi vì không có gì đủ tốt cho họ. Họ rút cạn năng lượng và động cơ khỏi môi trường. Những người ở nhóm giữa rất vui vẻ và tích cực khi mọi việc diễn ra suôn sẻ, nhưng sa sút tinh thần trong những thời điểm khó khăn. Tình huống lột tả thái độ của họ. Nhóm người đứng đầu duy trì một thái độ tích cực ngay cả trong những thời điểm khó khăn. Họ là những nhà lãnh đạo, các nhà hoạt động và những người thay đổi cuộc chơi. Đó là những người mà chúng ta nên cố gắng hướng đến và nên dành thời gian của mình với họ.

Tuy không phải lúc nào cũng thoải mái, nhưng sẽ luôn có lợi nếu ta giao lưu với những người giỏi hơn mình. Như câu tục ngữ Ý cho hay: “Kết giao với người tốt, bạn sẽ giúp tăng số lượng những người như vậy.”

Chúng ta nên dành thời gian của mình với những kiểu người giỏi hơn nào? Những người chính trực. Những người tích cực. Những người đi trước chúng ta trong nghề nghiệp. Những người nâng chúng ta lên thay vì dìm chúng ta xuống. Và trên tất cả, những người đang phát triển. Họ nên giống như Ralph Waldo Emerson và Henry David Thoreau, những người sẽ hỏi nhau khi gặp mặt rằng: “Anh đã học được gì kể từ lần gần đây nhất chúng ta gặp nhau?”

Tôi khuyên bạn cũng nên tìm một bạn đường có trách nhiệm để song hành trên con đường phát triển. Người đó sẽ giúp bạn gắn chặt vào những quyết định đúng đắn và giúp bạn tránh xa những sai lầm. Một người đồng hành có trách nhiệm nên:

Yêu mến bạn vô điều kiện.

Mong muốn bạn thành công.

Chín chắn.

Đặt ra cho bạn những câu hỏi thống nhất.

Giúp bạn khi cần.

Bạn không thể độc hành trên con đường phát triển nếu muốn đạt được tiềm năng của mình. Yếu tố đáng chú ý nhất trong môi trường của bất kỳ người nào chính là con người. Nếu bạn tập trung thay đổi yếu tố con người trong cuộc sống của mình cho tốt hơn, cơ hội thành công của bạn sẽ tăng gấp 10 lần. Do đó, hãy suy nghĩ thật kỹ càng và cẩn thận về những người bạn đang dành nhiều thời gian bên cạnh, dù họ đang tới đâu, bạn cũng sẽ tới đó.

* Thách Thức Bản Thân Trong Môi Trường Mới

Tôi đã từng nghe một câu chuyện về một nghệ sĩ người Nhật Bản vẽ tranh trên một tấm vải lớn. Ở một góc dưới ông vẽ một cái cây và trên cành cây có một vài con chim. Phần còn lại của tấm vải được để trống trơn. Khi được hỏi liệu ông sẽ vẽ gì để hoàn thành bức tranh, ông nói: “Ồ không, tôi phải dành chỗ để những chú chim bay chứ.”

Một trong những điểm tích cực nhất khi được ở trong một môi trường phát triển đó là nó trao cho bạn không gian để phát triển, nhưng bạn phải có chủ đích tìm kiếm và tạo ra những cơ hội phát triển đó. Bạn phải phát triển thói quen và kỷ luật thách thức bản thân.

Một trong những cách thức đầu tiên tôi sử dụng để thử thách bản thân là công khai mục tiêu của bản thân. Chẳng gì có khả năng thúc đẩy một người hơn thời hạn và các khán giả. Điều đó không có nghĩa là tôi luôn đạt được những mục tiêu của mình. Nhưng tôi nhận thấy rằng nếu nói với người khác về những dự định của mình, tôi sẽ làm việc chăm chỉ để không hề cảm thấy xấu hổ với những nỗ lực của mình ngay cả khi mọi người đang theo dõi.

Một cách thức khác mà tôi đã dùng để thử thách bản thân – kể cả khi tôi mới bắt đầu và đến tận ngày nay – là tìm kiếm một cơ hội phát triển thật lớn mỗi tuần, cố gắng thực hiện và học hỏi từ điều đó. Cho dù đó là một cuộc gặp gỡ với bạn bè, ăn trưa với một cố vấn, một hội nghị tôi đang tham dự hoặc một sự kiện phát biểu, nơi tôi có thể dành thời gian ngồi với các nhà lãnh đạo có tầm cỡ, tôi luôn chuẩn bị theo cùng một cách – bằng việc đặt ra năm câu hỏi trước thời điểm học hỏi đó. Tôi hỏi:

• Điểm mạnh của họ là gì? Đây là điều tôi sẽ học hỏi nhiều nhất.

• Họ đang học tập điều gì? Đây là cách tôi có thể nắm bắt được niềm đam mê của họ.

• Tôi cần những gì bây giờ? Điều này giúp tôi áp dụng những gì học được vào hoàn cảnh của mình.

• Họ đã gặp ai, đã đọc gì, hoặc họ đã làm gì để giúp bản thân? Điều này giúp tôi tìm kiếm những cơ hội phát triển bổ sung.

• Tôi đã quên hỏi điều gì cần hỏi? Điều này cho phép họ chỉ ra những thay đổi tôi cần phải thực hiện xét từ quan điểm của họ.

Một môi trường phát triển tốt sẽ không giúp bạn được nhiều nếu như bạn không làm mọi thứ trong khả năng của mình để tận dụng tối đa môi trường ấy. Giống như một doanh nhân được trao tiền để nắm bắt những cơ hội mới nhưng không bao giờ sử dụng số tiền ấy. Bạn phải nắm bắt những cơ hội phát triển mà mình có và tận dụng tối đa chúng bằng cách tự thách thức bản thân.

-------o0o-------

Trích: “15 Nguyên Tắc Vàng Về Phát Triển Bản Thân”

John C. Maxwell

Nguyễn Hương Giang

Nhà Xuất Bản Thế Giới -2012

Ảnh: Nguồn Internet

 

 

Bài viết liên quan