ÁM ẢNH TỪ KIẾP TRƯỚC: BÍ MẬT CỦA SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT - BRIAN L.WEISS

Vậy cha tôi và con trai tôi thì sao? Về một nghĩa nào đó, họ vẫn đang sống, họ không bao giờ chết thật sự. Họ đang nói với tôi, sau nhiều năm đã được an táng và chứng minh điều đó bằng cách cung cấp những thông tin đặc biệt, tuyệt mật.
ÁM ẢNH TỪ KIẾP TRƯỚC: BÍ MẬT CỦA SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT - BRIAN L.WEISS

ÁM ẢNH TỪ KIẾP TRƯỚC: BÍ MẬT CỦA SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT

BRIAN L.WEISS

-----o0o-----

Vậy cha tôi và con trai tôi thì sao? Về một nghĩa nào đó, họ vẫn đang sống, họ không bao giờ chết thật sự. Họ đang nói với tôi, sau nhiều năm đã được an táng và chứng minh điều đó bằng cách cung cấp những thông tin đặc biệt, tuyệt mật. Và vì tất cả đều đúng, có phải con trai tôi đã đạt được mức độ tâm linh cao cấp như Catherine nói? Có phải nó đồng ý để chúng tôi sinh ra và rồi qua đời sau 23 ngày là để giúp chúng tôi trả nghiệp và cũng để dạy cho tôi về y khoa và con người, nhằm thúc đẩy tôi quay lại với ngành tâm lý trị liệu? Những ý nghĩ này khích lệ tôi rất nhiều. Bên trong vẻ lạnh lùng, tôi cảm thấy một tình yêu kỳ diệu đang dâng trào, cảm giác mạnh mẽ về tính nhất thể, về sự hợp nhất với trời và đất. Tôi nhớ cha và con trai mình. Thật kỳ diệu khi lại được nghe họ nói.

Cuộc đời của tôi không bao giờ như trước được nữa. Một bàn tay đã với xuống và thay đổi vĩnh viễn hành trình sống của tôi. Tất cả những gì tôi đã đọc với sự chắt lọc cẩn trọng và hoài nghi khách quan đều đã trở nên rõ ràng. Ký ức và thông điệp của Catherine là thật. Trực giác của tôi về tính chính xác trong những trải nghiệm của cô ấy đã đúng. Tôi đã có dữ kiện. Tôi đã có bằng chứng.

Tuy nhiên, thậm chí ngay đúng thời điểm vui sướng và hiểu biết, ngay cả khoảnh khắc trải nghiệm sự huyền nhiệm thì phần luận lý và hoài nghi cố hữu của tôi vẫn đưa ra sự phản đối. Có lẽ đó chỉ là khả năng ngoại cảm hay kỹ năng tâm lý nào đó. Nó không chứng minh được sự đầu thai hay Tâm linh Bậc thầy. Tuy nhiên, giờ thì tôi đã hiểu rõ hơn. Hàng ngàn trường hợp đã được ghi trong y văn, đặc biệt là những đứa trẻ có khả năng nói những ngoại ngữ mà chúng chưa từng tiếp xúc, có những cái bớt ở chỗ kiếp trước là vết thương chí mạng, cũng những đứa trẻ đó biết được nơi cất hay chôn giấu những thứ quý báu cách chúng hàng ngàn dặm và trước đó hàng chục thế kỷ, tất cả đều vang vọng trong thông điệp của Catherine. Tôi biết đặc tính và suy nghĩ của Catherine. Tôi biết cô ấy là ai và cô ấy không phải là ai. Không, lần này trí óc không lừa gạt tôi. Bằng chứng quá mạnh và quá thuyết phục. Đây là thực tế. Cô ấy ngày càng khẳng định điều đó khi những buổi trị liệu của chúng tôi tiếp tục tiến triển.

Trong những tuần tiếp theo, tôi đã quên đi sức mạnh và tầm quan trọng của buổi trị liệu này. Theo thời gian tôi lại quay trở về với những thói quen thường nhật, lo lắng về những thứ tầm thường. Nghi ngờ lại nổi lên. Dường như tâm trí tôi khi không tập trung có xu hướng trượt dần về nếp nghĩ, niềm tin và chủ nghĩa hoài nghi cũ. Nhưng rồi tôi đã tự nhắc mình - điều này đã thực sự xảy ra! Tôi cảm nhận được thật khó khăn biết bao để tin vào những quan niệm mà bản thân mình chưa trải nghiệm. Trải nghiệm này cần thiết vì nó sẽ bổ sung niềm tin cảm xúc và sự hiểu biết lý trí. Tuy nhiên mức độ tác động của trải nghiệm luôn phai mờ phần nào.

Thoạt tiên, tôi đã không biết tại sao mình thay đổi nhiều như vậy. Tôi biết tôi trở nên bình tĩnh và kiên nhẫn hơn, rồi những người khác cũng bảo tôi trông an bình biết bao, trông tôi thanh thản hơn, hạnh phúc hơn. Tôi cảm thấy cuộc sống của mình nhiều hy vọng, nhiều niềm vui, có mục đích và thỏa mãn nhiều hơn. Tôi chợt nhận ra rằng mình không còn sợ cái chết nữa. Tôi không còn sợ cái chết của chính mình hay sự hư vô. Tôi cũng bớt sợ phải mất đi người khác dù chắc chắn rằng tôi sẽ mất họ. Nỗi sợ chết lớn biết chừng nào. Con người đã phải đi con đường dài dằng dặc đến thế để vượt qua nỗi sợ: những khủng hoảng tuổi trung niên, cuộc tình với những người trẻ tuổi, giải phẫu thẩm mỹ, ám ảnh về tập luyện, tích lũy tài sản vật chất, sinh con để tiếp nối dòng dõi, nỗ lực để ngày càng trẻ trung, vân vân và vân vân.

Chúng ta đã quá sợ hãi về cái chết của chính mình, đôi lúc nhiều đến mức quên luôn mục đích sống thật sự của mình.

Tôi cũng trở nên ít bị ám ảnh hơn. Tôi không cần phải luôn luôn ở trong trạng thái được kiểm soát. Dù tôi đã cố để bớt khắt khe hơn nhưng sự chuyển biến này vẫn khó khăn với tôi. Tôi vẫn cần học nhiều thứ.

Tâm trí tôi giờ đây thực sự rộng mở cho khả năng hay xác suất nào đó rằng những gì Catherine nói là thật. Những dữ kiện khó tin về cha tôi, Con trai tôi không thể nào có được bằng giác quan thông thường. Tri thức và năng lực của cô ấy chứng tỏ chắc chắn về một năng lực tâm lý xuất chúng. Chuyện tin cô ấy là hợp lẽ nhưng tôi vẫn băn khoăn và nghi ngờ về những gì tôi đọc trong sách vở. Những người đang nói về các hiện tượng tâm lý, cuộc sống sau cái chết và những sự kiện siêu hình đáng kinh - ngạc khác là ai? Họ có được huấn luyện về phương pháp khoa học để quan sát và công nhận? Mặc cho những trải nghiệm kỳ diệu và thuyết phục của tôi với Catherine, tôi biết tư duy phê phán của mình vẫn tiếp tục chắt lọc từng dữ kiện mới, từng mẫu thông tin mới. Tôi sẽ kiểm tra xem nó có ăn khớp với nền tảng đang được xây dựng qua từng phiên trị liệu hay không. Tôi sẽ xem xét nó ở mọi góc độ qua lăng kính hiển vi của nhà khoa học. Tuy nhiên tôi không thể tiếp tục chối bỏ rằng nền tảng này đã có sẵn tự bao giờ.

-----o0o-----

Trích: “Ám Ảnh Từ Kiếp Trước".

Tác giả: Brian L.Weiss.

Việt dịch: Trần Trung Hải.

NXB Lao Động, 2022.

Ảnh: nguồn Internet.

Bài viết liên quan