Tác giả: Nguyễn Thế Đăng
Đạo đức là cơ sở căn bản giúp cho cá nhân cá nhân và xã hội ổn định và phát triển, nhưng đạo đức còn là mục tiêu của sự phát triển, bởi vì không có ai trong loài người, dù ở lãnh vực nào, tiến lên những tầng cao của cuộc...
Đạo Phật không chỉ là một vài con đường để đến giải thoát, giác ngộ, mà là mọi con đường trùm khắp đời sống cá nhân và xã hội. Bởi vậy nên có câu “tám vạn bốn ngàn pháp môn”. Thân tâm con người có bao nhiêu tiềm năng và...
Tất cả các pháp, các hiện tượng đều là cảnh giới của tự tâm phân biệt. Biết tất cả đều “do tâm mà hiện, chứng duy tự tâm, trụ vô phân biệt”. Đây là ngộ Duy thức, mà kinh nói là “khai ngộ”
Không chỉ là động lực mà văn hóa còn là định hướng và là kết quả nhân văn của một nền kinh tế lành mạnh. Bởi vì văn hóa là yếu tố căn bản nhất để định nghĩa con người: con người là một sinh vật có văn hóa.
Con người có ba tầng đời sống: tầng thân thể giác quan, tầng ý thức, và tầng tâm linh. Nhờ ba tầng này mà ta có thể nối kết với thế giới vật lý, thế giới ý thức và thế giới tâm linh.
Pháp tánh (dharmata) là bản tánh của tất cả các pháp, bản tánh của tất cả các hiện tượng (the nature of phenomena). Như thế pháp tánh là nền tảng cho mọi hiện tượng xuất hiện.
Một sự sống tưng bừng, hoan hỷ xảy ra. Từ Trời, người, cầm thú, cho đến sự vật đều vui mừng, thậm chí hư không cũng “nói lên trăm ngàn kệ tụng để tuyên dương diệu pháp”.
Con người luôn luôn cảm thấy thiếu thốn, không yên tâm, thường xuyên lo âu và sợ hãi bởi vì họ chỉ sống được ở tầng giác quan và tầng ý thức. Hai tầng này lệ thuộc quá nhiều và những hoàn cảnh vật chất và xã hội bên ngoài,...
Phật tánh - tánh Không là bản tánh của tâm, như hư không bao trùm tất cả, thấm nhập tất cả nhưng vẫn giữ nguyên bản tánh của nó là “vô niệm” và “vô nhiễm”.
Chúng sanh, phiền não, pháp môn, Phật đạo đều ở trong tự tâm, tự tánh, như là nền tảng. Và muốn độ, đoạn, học, thành thì phải lấy chính nền tảng tự tâm, tự tánh để làm việc đó.
.jpg)
.jpg)







