KHOA HỌC SÁNG TẠO CÓ CHỦ Ý - ESTHER & JERRY HICK

KHOA HỌC SÁNG TẠO CÓ CHỦ Ý

Esther & Jerry Hicks

-----o0o-----

Khoa học sáng tạo có chủ ý: Định nghĩaJerry: Abraham, thầy đã nói với chúng tôi về Sự sáng tạo có chủ ý. Thầy có thể nói rõ hơn về giá trị của điều đó và giải thích giúp chúng tôi ngụ ý của các thầy khi nói Sự sáng tạo có chủ ý?Abraham: Chúng tôi gọi là Khoa học sáng tạo có chủ ý vì chúng tôi cho rằng bạn muốn sáng tạo có mục đích. Nhưng thực ra nên gọi là Luật Sáng tạo thì...
KHOA HỌC SÁNG TẠO CÓ CHỦ Ý - ESTHER & JERRY HICK

Khoa học sáng tạo có chủ ý: Định nghĩa

Jerry: Abraham, thầy đã nói với chúng tôi về Sự sáng tạo có chủ ý. Thầy có thể nói rõ hơn về giá trị của điều đó và giải thích giúp chúng tôi ngụ ý của các thầy khi nói Sự sáng tạo có chủ ý?

Abraham: Chúng tôi gọi là Khoa học sáng tạo có chủ ý vì chúng tôi cho rằng bạn muốn sáng tạo có mục đích. Nhưng thực ra nên gọi là Luật Sáng tạo thì hợp lí hơn, vì nó phát huy hiệu quả cho dù bạn đang nghĩ về những điều mình muốn hay những điều mình không muốn. Dù bạn đang nghĩ về những gì bạn mong muốn, hay về sự thiếu vắng điều bạn mong muốn (hướng suy nghĩ là do bạn chọn), Luật Sáng tạo vẫn luôn hoạt động bất kể là bạn nghĩ về điều gì.

Từ quan điểm vật chất của bạn, phương trình sáng tạo này gồm hai vế quan trọng: khởi phát của ý nghĩ và kỳ vọng vào ý nghĩ - khát khao sáng tạo và cho phép sáng tạo. Từ quan điểm phi vật chất của chúng tôi, chúng tôi cùng lúc trải nghiệm cả hai vế của phương trình này vì không có khoảng cách giữa những gì chúng tôi khao khát và những gì chúng tôi hoàn toàn có thể chờ đợi (chúng xảy đến).

Hầu hết mọi người không nhận thức được sức mạnh ý nghĩ của chính họ, bản chất rung động của thực thể con người họ, hay Luật Hấp dẫn quyền năng, cho nên họ hướng tới hành động để khiến cho mọi chuyện xảy ra. Mặc dù chúng tôi đồng ý rằng hành động là một yếu tố cấu thành quan trọng trong thế giới vật chất mà bạn chú trọng, nhưng không phải thông qua hành động mà bạn sáng tạo trải nghiệm vật chất của mình.

Khi hiểu được sức mạnh của ý nghĩ và thực hành nó một cách có chủ ý, bạn sẽ phát hiện ra đòn bẩy mạnh mẽ (trong sáng tạo) chỉ xuất phát từ sự mong muốn và cho phép. Khi bạn chuẩn bị trước, tức là bạn tiên liệu một cách tích cực bằng ý nghĩ của bạn, thì số lượng những hành động cần làm sẽ ít đi nhiều và hành động sẽ mang lại sự thỏa mãn nhiều hơn. Nếu không dành thời gian sắp xếp ý nghĩ, bạn sẽ phải hành động nhiều hơn mà kết quả thì không như mong muốn.

Các bệnh viện nhan nhản những người đang phải hành động để trả giá cho những ý nghĩ không thích hợp. Họ không cố ý nhưng đã tạo ra bệnh tật, thông qua ý nghĩ và kỳ vọng, và rồi họ tới bệnh viện thực hiện những hành động vật lý để trả giá cho ý nghĩ. Chúng tôi thấy nhiều người ngày qua ngày phải hành động vì tiền bởi tiền rất quan trọng đối với tự do của đời sống trong xã hội này. Nhưng trong hầu hết trường hợp thì hành động đó chẳng thú vị gì. Đó chỉ là nỗ lực để trả giá cho ý nghĩ chệch hướng.

Bạn có một hành động có chủ ý; đó là phần tươi vui của thế giới vật chất mà bạn đang sống. Nhưng bạn không chủ định sáng tạo thông qua một hành động vật lý - bạn chủ định dùng cơ thể mình để hưởng thụ những gì bạn sáng tạo thông qua ý nghĩ.

Khi bạn khởi phát một ý nghĩ, có cảm xúc tích cực, tức là bạn đã bắt đầu sáng tạo, và khi bạn đi qua không gian và thời gian hướng tới điều bạn nghĩ sẽ xảy ra trong tương lai, trông đợi là nó sẽ xảy ra... thì từ sự sáng tạo đầy thích thú mà bạn đã bắt đầu cho tương lai đó, bạn sẽ được truyền cảm hứng để thực hiện hành động mà bạn thích thú.

Khi bạn hành động trong hiện tại, mà đó không phải là hành động bạn thích thú, thì chúng tôi cam đoan rằng nó sẽ không dẫn tới một kết cục tốt đẹp. Điều đó không thể xảy ra vì nó trái với Luật.

Thay vì nhảy bổ vào hành động để có những điều bạn mong muốn, chúng tôi khuyên bạn hãy nghĩ để những điều đó xảy ra; nhìn ra những điều đó, hình dung ra chúng, trông đợi chúng, rồi chúng sẽ xảy ra. Và bạn sẽ được dẫn dắt, được truyền cảm hứng, hay được dẫn tới hành động hoàn hảo để đưa tới những gì bạn tìm kiếm... và có sự khác biệt lớn giữa những gì chúng ta vừa nói và cách thức mà phần lớn thế giới này đang thực hiện.

Tôi mời gọi nó đến bằng cách nghĩ tới nó

Thường thì khi bắt đầu truyền thụ những kiến thức về Phương thức sáng tạo có chủ ý cho các bạn bè vật chất của mình, chúng tôi vấp phải sự phản đối từ những người đã gặp phải những điều không mong muốn trong trải nghiệm sống của họ. Khi nghe chúng tôi nói “Mọi điều là do bạn mời gọi,” họ phản đối và nói “Abraham, tôi chẳng bao giờ mời gọi điều đó vì tôi không mong muốn nó.”

Vì vậy, chúng tôi rất muốn cung cấp cho bạn thông tin này để giúp bạn hiểu được vì sao bạn lại nhận được những gì bạn đang nhận, để bạn có thể chủ định hơn khi thu hút chúng đến, để bạn có thể thu hút một cách tự giác những gì bạn mong muốn và tránh thu hút những gì bạn không muốn.

Chúng tôi biết rằng bạn không chủ ý mời chào, thu hút hoặc tạo ra nó. Nhưng chúng tôi muốn nói với bạn rằng bạn là người mời gọi, người thu hút và là người tạo ra nó... bạn làm được như vậy là do bạn nghĩ tới nó.

Theo mặc định, bạn khởi phát ý nghĩ của mình và rồi các quy luật mà bạn không hiểu phản ứng với ý nghĩ của bạn, dẫn tới kết quả mà bạn chẳng hiểu nổi. Và đó là lý do chúng tôi xuất hiện để nói với bạn về Luật Vũ trụ, để giúp bạn hiểu làm thế nào có được những gì bạn muốn, để bạn hiểu được cách giành quyền kiểm soát một cách có chủ ý cuộc sống của bạn.

Hầu hết những cái Tôi vật chất hội nhập hoàn toàn vào thế giới vật chất của họ đến nỗi họ chẳng nhận thức được mấy về quan hệ của họ với thế giới Phi vật chất. Ví dụ, bạn muốn có ánh sáng trong phòng ngủ, nên bạn đi tới chỗ cái đèn ở đầu giường ngủ, bật công tắc và thấy ánh sáng tràn ngập căn phòng. Rồi bạn có thể giải thích với người khác rằng “Công tắc này làm sáng đèn.” Nhưng không cần chúng tôi giải thích, bạn vẫn hiểu rằng còn nhiều thứ phải bổ sung vào câu chuyện do đâu mà có điện. Tất cả những gì bạn đang trải nghiệm trong chiều kích vật chất của bạn đều giống như vậy. Bạn chỉ giải thích được một phần nhỏ của lý do khiến sự việc xảy ra. Bởi vậy chúng tôi có mặt để giải thích cho bạn phần còn lại.

Bạn vừa nhập vào chiều kích vật chất từ một chiều kích rộng lớn hơn, đó là chiều kích phi vật chất, với một chủ ý và mục đích lớn. Bạn xuất hiện (trong chiều kích vật chất) vì bạn rất muốn trải nghiệm vật chất này. Đây không phải là trải nghiệm đầu tiên của bạn. Bạn đã có rất nhiều trải nghiệm sống vật chất cũng như phi vật chất. Và bạn đã nhập vào trải nghiệm lần này vì bạn muốn bổ sung vào cái Tôi thực sự của bạn đang tiếp tục biến chuyển - cái Tôi mà qua cơ thể và các giác quan vật chất bạn có thể còn chưa biết vào lúc này, nhưng đó lại là phần rộng lớn hơn, năng động hơn, phát triển hơn, và vui thú hơn.

-----o0o-----

Trích:  Luật Hấp Dẫn (Những Bài Giảng Cơ Bản Của Abraham)

Tác giả: Esther & Jerry Hicks

Người dịch: Đức Tĩnh

Nhà Xuất Bản Thế Giới, 2017

Ảnh: nguồn Internet

Bài viết liên quan