LỢI ÍCH CỦA CÔNG ĐỨC TÙY HỶ - ĐẠI SƯ TINH VÂN - MƯỜI ĐẠI NGUYỆN CỦA BỒ TÁT PHỔ HIỀN

LỢI ÍCH CỦA CÔNG ĐỨC TÙY HỶ

ĐẠI SƯ TINH VÂN

MƯỜI ĐẠI NGUYỆN CỦA BỒ TÁT PHỔ HIỀN

---o0o---

Người sống tùy hỷ, giống như đánh bóng rebounding ball (bóng trở lại), bạn tùy hỷ công đức của người khác nhiều bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu người trở lại khen ngợi, tùy hỷ công đức của bạn. Nếu bạn luôn giữ năng lượng hoan hỷ, chính trực, lạc quan thì nguồn năng lượng ấy sẽ lan tỏa đến bạn bè xung quanh. Thế nên, mỗi người đều có thể tự chuyển mê thành ngộ, chuyển khổ...
LỢI ÍCH CỦA CÔNG ĐỨC TÙY HỶ - ĐẠI SƯ TINH VÂN - MƯỜI ĐẠI NGUYỆN CỦA BỒ TÁT PHỔ HIỀN

 1. Như hương thơm bay khắp phòng

Hương thơm một người có được từ việc trang điểm, sức nước hoa chỉ có thể tồn tại trong thời gian rất ngắn và luôn có sự hạn chế. Nhưng hương thơm, của người biết tùy hỷ cúng dường lan tỏa như được xông đến khắp nơi trong phòng, khiến cho những người xung quanh đều có thể ngửi thấy. Không chỉ đối phương được tắm mát trong hương hoa tinh khiết mà cả bản thân chúng ta cũng nhận được lời khen ngợi, sự tôn trọng của mọi người. Cũng giống như giới luật, đó không chỉ là việc phòng phi chỉ ác, đem lại lợi ích cho tất cả loài hữu tình.

Vào đời Đường có một vị Luật sư rất nổi tiếng là ngài Đạo Tuyên, vì nghiêm trì giới luật mà mỗi ngày ngài đều cảm ứng được người trời cúng dường thức ăn. Cùng thời với Luật sư Đạo Tuyên có Đại sư Khuy Cơ. Bởi Đại sư Huyền Trang nhìn thấy Đại sư Khuy Cơ có thiện căn sâu rộng nên muốn ngài xuất gia, nhưng vì người chú của Đại sư Khuy Cơ là khai quốc công thần, ngài lại xuất thân từ dòng dõi quý tộc, nên không có ý muốn xuất gia tu đạo. Theo truyện kể, ngài muốn làm cho Đại sư Huyền Trang thấy khó mà từ bỏ ý định nên đưa ra ba điều kiện để xuất gia: Thứ nhất, phải có một xe kinh sách bên cạnh; thứ hai, phải có một xe vàng bạc, châu báu; thứ ba, phải có một xe chở các cô gái đẹp theo hầu. Đại sư Huyền Trang vì quý trọng tài năng của ngài mà hoàn toàn đồng ý với ba điều kiện ấy, vì vậy mà Đại sư Khuy Cơ đã xuất gia, cũng bởi việc này mà Đại sư Khuy Cơ được gọi là “Pháp sư ba xe”.

Sau khi xuất gia, Đại sư Khuy Cơ đã tinh tấn tu hành, giữ gìn “tâm giới”, ngài phát nguyện muốn làm lợi ích cho tất cả hữu tình. Có một lần đi qua Chung Nam Sơn ngài thuận đường liền đến bái kiến Luật sư Đạo Tuyên, vì Luật sư Đạo Tuyên là tổ sư khai sơn Luật tông, nghiêm trì giới luật cho nên có chút thành kiến với ngài. Trong ngày Đại sư Khuy Cơ đến tham kiến Luật sư Đạo Tuyên, vốn mỗi ngày đúng giờ người trời đều đem thức ăn cúng dường cho Luật sư Đạo Tuyên, nhưng hôm đó lại không thấy đem thức ăn đến, làm ngài phải nhịn đói cả một ngày. Đến ngày hôm sau người trời đem thức ăn đến, ngài mới hỏi: “Vì sao hôm qua ông không đem thức ăn đến?”

Người trời thưa rằng: “Hôm qua có một vị Bồ tát Đại thừa trên núi này, thần Hộ pháp đến hộ vệ và canh giữ ở đây, vì vậy tôi không thể vào được”.

Luật sư Đạo Tuyên nghe vậy trong lòng rất xấu hổ, thì ra Đại sư Khuy Cơ là Bồ tát Đại thừa, ta chẳng những không biết lễ kính lại còn có tâm khinh thường.

Người tùy hỷ, đối với những việc đúng, việc tốt và việc có ích cho xã hội đều sinh khởi tâm vui thích, khen ngợi. Tu tập tùy hỷ vừa là tu pháp Tứ nhiếp của hàng Bồ tát “Bố thí, ái ngữ, lợi hành, đồng sự” cũng là thực hiện Phật giáo nhân gian. Chỉ cần lòng yêu thương của chúng ta xuất phát từ trong tâm, chúng ta sẽ nhận được sự tôn trọng và tiếp nhận của người khác, đó là “Kính người thường được người kính mến, thương người thì thường được người thương yêu”.

2. Như ngọn đuốc chiếu sáng khắp nơi

Nếu bạn thường khen ngợi người khác, tùy hỷ cho người, vui vẻ biểu dương cái tốt đẹp của người thì nhân cách đạo đức của bạn sẽ giống như ngọn đuốc sáng. Thường tùy hỷ cho người khác, không gây chướng ngại, không gây khó khăn cho sự thành công của người, không chỉ trích nhạo báng, không đả kích sự nỗ lực của người, nhân cách như vậy mới là gương mẫu ở đời, giống như ánh sáng của mặt trời chiếu sáng khắp thế gian.

Nghe nói có một cặp vợ chồng già tuổi ngoài 90, hai người họ đã trải qua hơn 70 năm chung sống nên họ quyết định tổ chức lễ cưới kim cương'. Có một phóng viên đến phỏng vấn bà lão: “Bà làm sao có thể chung sống cùng chồng hơn 70 năm, ông có khuyết điểm gì không?”

Bà lão trả lời rằng: “Khuyết điểm của ông nhà tôi còn nhiều hơn cả số ngôi sao trên trời!”

Phóng viên nghe xong rất ngạc nhiên hỏi lại: “Ông có nhiều khuyết điểm như vậy, làm sao hai người có thể chung sống hơn 70 năm?”

Bà lão nói: “Nhưng ông ấy là người yêu gia đình, yêu người, lại rất có trách nhiệm, ông ấy như mặt trời, mỗi khi mặt trời xuất hiện thì những khuyết điểm nhiều như sao kia biến mất”.

Thế nên, người đàn ông phải biết yêu thương gia đình của mình, “yêu thương” là suối nguồn quan trọng của hạnh phúc gia đình.

Trong lòng người tùy hỷ, tràn đầy yêu thương và từ bi, họ luôn luôn biết thưởng thức ưu điểm mà không hề để ý đến khuyết điểm của người khác. Thử hỏi, bản thân chúng ta có làm đúng, làm tốt trong mọi việc hay chưa? Nếu bạn muốn có một cuộc sống viên mãn, bạn không cần phải được bao bọc bởi những thứ tốt đẹp mà chỉ cần tôn trọng, bao dung, đối xử chân thành với mọi người xung quanh, làm cho ba nghiệp của mình được thanh tịnh, giống như vầng mặt trời ấm áp chiếu sáng khắp cả chúng sinh.

3. Cho đi một mà thu về được trăm

Người sống tùy hỷ, giống như đánh bóng rebounding ball (bóng trở lại), bạn tùy hỷ công đức của người khác nhiều bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu người trở lại khen ngợi, tùy hỷ công đức của bạn. Nếu bạn luôn giữ năng lượng hoan hỷ, chính trực, lạc quan thì nguồn năng lượng ấy sẽ lan tỏa đến bạn bè xung quanh. Thế nên, mỗi người đều có thể tự chuyển mê thành ngộ, chuyển khổ thành vui, chuyển xấu thành tốt, chỉ cần chúng ta tự chuyển nghiệp trước thì tất cả nhân duyên quanh bạn cũng sẽ theo đó mà thay đổi.

Mạnh Thường Quân là một quý tộc của nước Tề thời Chiến Quốc. Ông họ Điền tên Văn, cha của ông là tể tướng Điền Anh nước Tề, ông được kế thừa tước quan của cha và phong đất ở nước Tiết, hiệu là Mạnh Thường Quân. Từ nhỏ ông đã được một thương nhân tên là Bạch Khuê yêu thương và dạy dỗ. Bạch Khuê là một nhà lý luận nổi tiếng về kinh doanh ông cũng là thủy tổ của doanh nghiệp, lý luận kinh doanh nổi tiếng của ông là “Trên thế gian nhân nghĩa lập nên sự nghiệp, đem tất cả lợi ích có được phục vụ cho mọi người trong thiên hạ” đây được xem là quy tắc, chuẩn mực không thể thay đổi trong ngành kinh doanh. Vì trưởng thành trong tư tưởng thiện lành, tiến bộ nhờ đó Mạnh Thường Quân trở thành một người lương thiện, khiêm tốn và có tư tưởng cấp tiến.

Mạnh Thường Quân đối đãi rất tốt với mọi người, những kẻ sĩ có tài trong thiên hạ đều theo về với ông, ông trở thành đệ nhất công tử thời Chiến Quốc (cùng với Bình Nguyên Quân nước Triệu, Tín Lăng Quân nước Ngụy, Xuân Thân Quân nước Sở, được tôn xưng là bốn quân tử lớn thời Chiến Quốc). Khi đó, trong số môn khách của ông có người tên là Phùng Hoan, có một lần Mạnh Thường Quân nhờ ông ta đi đến đất Tiết để thu thuế, trước khi đi Phùng Hoan hỏi Mạnh Thường Quân rằng: “Thu được nhiều tiền ngài có cần tôi mua vật gì về không?”

Mạnh Thường Quân đáp: “Ông xem ở nhà tôi thiếu thứ gì thì mua thứ ấy”.

Phùng Hoan đến đất Tiết, nhìn thấy người dân ở nơi này cần cù chất phác, cuộc sống nghèo khổ, quả thực không thể trả được tiền thuế, ông liền đem đốt tất cả những khế ước thu thuế và nói rằng: “Mạnh Thường Quân cảm thông nỗi vất vả của người dân, năm nay mùa màng không được tốt, nên miễn hết tiền thuế của năm nay”. Nghe vậy, người dân vạn phần cảm kích ân đức của Mạnh Thường Quân, lời cảm ơn mãi không dứt. Phùng Hoan vừa về đến nhà, Mạnh Thường Quân liền hỏi: “Phùng Hoan! Ông mua được gì về?”

Phùng Hoan trả lời: “Tôi thấy trong nhà ngài không thiếu thứ gì, nên tôi mua ân nghĩa cho ngài”.

Về sau, vì địa vị cao và quyền lực lớn nên Mạnh Thường Quân đã khiến Tề Mẫn Vương nghi kỵ, liền tước đi chức tể tướng của ông, sau đó Mạnh Thường Quân chỉ đành trở về đất Tiết. Trên đường trở về, trong ngoài nghìn dặm, người dân đất Tiết già trẻ lớn bé đều vui mừng chào đón ông, khi đó, Mạnh Thường Quân quay đầu lại nói với Phùng Hoan rằng: “Tiên sinh đã mua ân nghĩa cho tôi, cuối cùng hôm nay tôi cũng cảm nhận được!”

Mạnh Thường Quân biết được tài năng và phẩm đức của người, đối nhân xử thế không so đo tính toán, tùy hỷ việc tốt của người khác, nên quả tốt sẽ được báo đáp lại tương xứng, giống như cho đi một mà thu về được trăm vậy.

4. Như ánh trăng hiện trên sông nước

Có đôi khi, chúng ta nhìn thấy người khác bố thí, trong lòng khởi tâm hoan hỷ, tùy hỷ khen ngợi cử chỉ hành động thiện lành, khi đó tâm ý của ta cũng giống như người bố thí. Như phẩm Tùy hỷ công đức trong kinh Pháp hoa có nhắc đến, nếu ai nghe công đức của kinh Pháp hoa mà tùy hỷ tán thán thì phúc báo của người ấy là vô lượng vô biên.

Tùy hỷ là trí tuệ của cuộc sống. Trong khi tùy hỷ, chúng ta không còn phân biệt, bình đẳng, yêu thương và che chở cho tất cả chúng sinh, xem mọi người như bản thân mình. Trí tuệ cuộc sống cũng giống như ánh trăng sáng trên bầu trời, tuy mặt trăng chỉ có một nhưng bất kể nơi nào có nước cho dù là nơi lớn như sông hồ biển khe, thậm chí chỉ nhỏ như bờ giếng, cái chậu, ánh trăng cũng đều hiển hiện.

do Chúng ta biết tùy hỷ cho người thì phẩm cách thanh tịnh cũng giống như ánh trăng thanh lương tùy thời chiếu sáng. Thiền sư Lôi Am Chính Thọ triều nhà Tống có nói:

Ngàn núi cũng chỉ một mặt trăng chiếu sáng

Vạn nhà cũng đều có sắc xuân như nhau

Ngàn sông có nước ngàn trăng hiện

Muôn dặm không mây muôn dặm trời.

Chúng ta có thể sống và ứng xử với người khác bằng một trái tim nhân ái, dịu dàng, không bị trói buộc bởi danh lợi. Cho dù có đi đến nơi đâu, chúng ta cũng giống như vạn dặm trời trong xanh không gợn một đám mây, sông uốn khúc trong núi đâu đâu cũng hiện ánh trăng sáng, giữ cho tâm hồn luôn hoan hỷ, tĩnh lặng vui thích cảnh đẹp của thế gian, tùy duyên tự tại, tâm an yên theo cảnh. Như trong Tâm kinh có câu rằng: “Do không còn thấy sở đắc, Bồ đề tát đỏa y vào Bát nhã Ba la mật đa, tâm không quái ngại, vì không quái ngại nên không có lo sợ, xa lìa hết mọi cảnh mộng tưởng điên đảo”. Thường nói: “Nếu muốn cho Phật pháp hưng thịnh, chỉ có Tăng tán thán, khen ngợi Tăng”. Trong cuộc sống sinh hoạt, bất cứ khi nào và bất cứ nơi đâu nếu chúng ta đều có thể tùy hỷ công đức, tu dưỡng, hình thành lời nói tốt đẹp, tán thán Tam bảo, khiến cho người khác nghe được liền khởi lòng tin đối với Phật giáo, chính là thúc đẩy việc truyền bá Phật pháp lan rộng khắp nơi. Đối với việc làm tốt, hành động tốt của người khác, chúng ta nên cổ vũ, khích lệ, khen ngợi tán thán, người hoan hỷ, ta hoan hỷ, hoan hỷ rộng khắp, đây chính là nhân gian Tịnh độ vậy.

Vì thế, việc bố thí không nhất thiết phải dùng tiền bạc. Đức Phật cũng không mong cầu chúng ta cúng dường nhiều hoa, hương. Điều quan trọng nhất là chúng ta có tâm thành kính, vì tâm thành kính quý trọng hơn cả tiền bạc, cúng dường một chút tâm hương, có thể biến khắp ba ngàn pháp giới. Tùy hỷ, tán thán việc làm thiện lành của người là hiển bày tâm từ bi, đó cũng chính là phương thuốc tốt nhất thanh lọc vô minh phiền não trong tâm của mỗi người.

---o0o---

Trích: "MƯỜI ĐẠI NGUYỆN CỦA BỒ TÁT PHỔ HIỀN"

ĐẠI SƯ TINH VÂN

Dịch giả: Chân Như Pháp

Nhà Xuất Bản Dân Trí - 2024

Bài viết liên quan