ĐÓ LÀ SỰ QUÝ BÁU THẬT SỰ - THIỀN SƯ NI DAEHAENG

ĐÓ LÀ SỰ QUÝ BÁU THẬT SỰ

Thiền Sư Ni Daehaeng

-----o0o-----

Phật giáo là gì? Đó có phải dạy các bạn giao phó cuộc đời quý báu của mình cho mê tín không? Một việc như thế có thể gọi là Phật giáo sao? Tôi biết có vài người ở đây đã mua bùa hộ mạng, giữ chúng trong gối hay bỏ chúng trong túi khi đi. Ngừng làm thế đi! Các bạn được sanh ra là một người quý báu – người sẽ làm việc lạ lùng trên thế gian này. Các bạn có muốn phí thời giờ...
ĐÓ LÀ SỰ QUÝ BÁU THẬT SỰ - THIỀN SƯ NI DAEHAENG

Phật giáo là gì? Đó có phải dạy các bạn giao phó cuộc đời quý báu của mình cho mê tín không? Một việc như thế có thể gọi là Phật giáo sao? Tôi biết có vài người ở đây đã mua bùa hộ mạng, giữ chúng trong gối hay bỏ chúng trong túi khi đi. Ngừng làm thế đi! Các bạn được sanh ra là một người quý báu – người sẽ làm việc lạ lùng trên thế gian này. Các bạn có muốn phí thời giờ ở đây với những mảnh giấy vô dụng không? Tại sao các bạn giao phó đời sống quý báu của mình cho những điều đó? Dựa vào những vật bên ngoài mình như bùa hộ mạng có thể khó là một tôn giáo thật sự. Các bạn cần hiểu cái gì thật sự tiếp tục – các bạn cần hiểu bản tâm của mình – và các bạn cần đưa sự hiểu biết này vào hành động.

 Tâm quý báu nhất này của chúng ta là cái cho phép chúng ta thở ra hít vào, cử động và sống với đầy sinh khí. Đó chính là đức Phật. Nếu chúng ta giao phó một tư tưởng đến bản tâm quý báu này của chúng ta, nó sẽ đưa ra trở lại như pháp. Nếu chúng ta áp dụng điều này đến những việc trong đời sống chúng ta, nó sẽ biểu hiện ra thế giới.

Thông thường, khi các bạn nhìn chư Phật, chư Hộ pháp, bác sĩ, quan tòa…, sự tự động nghĩ rằng họ tách rời với các bạn. Tuy nhiên, bằng sự giao phó một tư tưởng đến bản thể của các bạn, các bạn có thể trở thành tất cả những người này. Các bạn có chỉ tin vào những gì các bạn có thể thấy bằng mắt không? Thật sao? Bên trong thân các bạn, ngay bây giờ, có hằng tỉ sinh vật đang làm việc vô hình nhân danh các bạn. Tất cả chúng đang phục vụ các bạn. Các bạn – người lãnh đạo, CEO. Các bạn có tưởng tượng là các bạn thiêng liêng và thú vị thế nào không?

Những tôi tớ đang chăm sóc thân thể các bạn đã đặt sự canh phòng quanh mỗi tế bào, bảo vệ chúng khỏi sự xâm nhập từ bên ngoài. Tại sao các bạn bỏ sau lưng những tôi tớ này, người bảo vệ các bạn không ngừng, và thay vào đó lại cố gắng dựa vào những người khác? Tại sao các bạn không cố gắng dựa trên bản thể của mình?

Khi các bạn bị thương hay đau ốm, có lẽ cần gặp bác sĩ, nhưng hãy trở thành một với bác sĩ ấy! Tâm các bạn phải trở thành một với bác sĩ ấy, cũng như với những chúng sanh trong bạn bị đau. Thế thì thân thể các bạn không bị thiệt hại, và cho dù các bạn có bệnh, nó không gây ra những vấn đề lớn. Nếu các bạn có thể trở nên nhất tâm và hoạt động hài hòa với những sinh vật bên trong các bạn, bệnh tật có thể hoàn toàn biến mất.

Điều này áp dụng cho một khía cạnh của đời sống chúng ta, trong nhà và ngoài xã hội, cũng như những bệnh tật. Thí dụ, cho dù các bạn đang làm thơ, nên là những bài thơ sống có năng lực chạm vào lòng người, đừng làm người xuất hiện với những bài thơ chết, khéo léo. Bất kể các bạn đang sáng tác, nhảy múa hay làm bất cứ gì, nó phải là việc sống động! Nếu nó chết, nó vô dụng, vì nó không thể kết nối sâu với con người.

Vui lòng cẩn thận lắng nghe, dù tôi không thể nói hùng biện. Nếu tôi đang nghĩ về việc cố gắng xuất hiện với những lối ngụy biện hay khéo léo để diễn tả chính mình, lời của tôi sẽ vô dụng. Chúng sẽ thiếu sự kết nối sâu xa với chân lý mà những ngôn ngữ sống có được. Chúng sẽ không có năng lực thật sự để giúp người khác. Vui lòng hiểu nguyên tắc này.

Tôi không nói với các bạn về những việc này ngoài hy vọng vài việc đối với chính tôi, hoặc trong đời này hay kế tiếp. Cho dù năng lượng tôi bị tiêu phí để cho các bạn sự chỉ dẫn chân thật sâu xa, cảm giác như nó có thể được đo bằng những cốc máu của tôi, tôi không cần. Các bạn có biết tại sao không? Bởi vì chúng ta phải đối mặt bất cứ cái gì, đương đầu với chúng mà không sợ sệt. Dù các bạn đang đứng trước những mũi kiếm, chông gai, hay những cánh đồng sỏi đá, đừng nao núng gì cả. Tốt nhất là các bạn đi tới, dùng tất cả chúng như vật để tu tập. Các bạn sợ gì chứ? Dù các bạn chết trẻ hay chết già, các bạn vẫn phải chết một lần. Nếu các bạn có thể buông sự sợ chết, thì không có gì các bạn không thể làm. Không gì có thể dọa nạt các bạn.

Và còn nữa, ngay cả cái chết không phải là cái gì phi thường; nó chỉ là thay đổi hình dạng. Tôi không thể bắt đầu mô tả các bạn đã chết và thay đổi hình dạng bao nhiêu lần. Ngay chính trong đời này, các bạn đang tiếp tục chết và thay đổi, từng chút từng chút, cho đến khi, thình lình, các bạn thay đổi một lượt. Đây là cách chúng ta sống. Vật duy nhất giữa tất cả việc này không thay đổi là Chủ nhân Không của các bạn, bản thể của các bạn.

Có lẽ các bạn đã gặp những người cho rằng không có gì quan trọng hơn tiền. Tôi cố giải thích cho họ rằng tiền không phải là vật sở hữu của chúng ta, chúng ta chỉ điều khiển nó trong thời gian ngắn. Nhưng họ không muốn nghe điều này. Khi tôi bảo họ rằng có một vật thường xuyên bên trong chúng ta, luôn luôn làm việc nhân danh chúng ta, họ không có ý kiến nào về những gì tôi nói. Khi vài người nghe rằng tiền và tài sản là của chúng ta chỉ trong thời gian ngắn, họ đáp ứng bằng sự bám chặt hơn nữa.

Còn những người khác trả lời bằng sự tiêu phí tiền bạc, xài như nước. Phù!! Người ta có nhiều cách và trình độ suy nghĩ khác nhau! Tuy nhiên, các bạn nên biết tiêu tiền một cách không ngoan thật sự khó hơn kiếm ra nó. Nếu các bạn muốn có nhiều tiền, tốt hơn các bạn hãy bắt đầu bằng sự học cách tiêu nó khôn ngoan.

Người ta đi tù vì trộm chỉ một ổ bánh mì, phải không? Một miếng bánh mì có thể thật sự đáng chịu hình phạt thế không? Nhưng quyết định này chỉ tốn một tích tắc. Chỉ một tư tưởng, một quyết định có thể hoàn toàn thay đổi đời chúng ta. Ngày xưa, Jesus bảo những người muốn lên vương quốc của Ngài hãy tiến tới, bỏ lại sau lưng tất cả tài sản của mình. Đức Phật cũng nói rằng những ai muốn bảo đảm sự tu tập này nên đặt qua một bên những ràng buộc vào gia đình và của cải.

Các bạn có nhận ra khởi một tư tưởng tốt có thể quan trọng đến thế nào không? Tại sao các bạn để năng lượng nhiều như thế bị che đậy trong những đối tượng của tham dục, nghĩ rằng chúng sẽ mãi mãi là của các bạn? Làm sao tôi có thể diễn tả sự tuyệt vời biết bao khi không có “cái của tôi” và “cái của anh”? Các bạn phải hiểu là không có gì là của các bạn, tất cả tùy thuộc vào cái căn bản đang làm mọi việc. Ngay cả thân này không phải là của các bạn. Nó hoạt động vì chân tánh của các bạn, vậy các bạn phải giao phó mọi sự về nó đến chân tánh của các bạn.

Ngày xưa, thiền sư Cảnh Hư Tánh Ngưu gặp mấy cậu bé đang gom củi trong núi và đánh cuộc với chúng rằng chúng không thể đánh được ngài. Nếu chúng đánh được, ngài sẽ cho chúng mấy đồng bạc. Rồi chúng vung tay đánh ngài, nhưng ngài lắc đầu, nói chúng đánh trượt. Những cậu bé ngưng thử và bắt đầu la hét, cảm thấy như ngài đang lừa gạt chúng. Do đó, thiền sư Cảnh Hư lấy ra mấy đồng, “Được rồi! Đây là tiền ứng trước. Cứ thử đánh ta.” Điều này có vẻ như chỉ là một chuyện ngớ ngẩn, nhưng nó không nhiều lắm.

Các bạn có bao giờ nghe bày tỏ rằng, nếu các bạn thật sự muốn học điều gì, bạn phải trả công cho nó không? Các bạn không thể tưởng tượng sự khó khăn các bạn phải trải qua, hay bao nhiêu công đức các bạn tích lũy được để đạt đến điểm này, nơi các bạn đã sẵn sàng và những hoàn cảnh có ngay cho các bạn học về sự tu tập dựa trên bản tâm mình. Vậy điều mong muốn sâu xa nhất của tôi là các bạn sẽ đem những gì tôi nói hôm nay, đưa nó vào thực hành một cách miên mật, đến khi các bạn hiểu điều này đối với các bạn rất quan trọng.

Cám ơn các bạn. Hôm nay hãy ngừng ở đây.

-----o0o-----

Trích Chạm Mặt Đất

Tác giả: Thiền Sư Ni DaeHaeng

Người dịch: Hạnh Huệ

Nhà xuất bản Hồng Đức, Năm in: 2018

Ảnh: nguồn Internet

Bài viết liên quan