KHAI TRIỂN SỨC MẠNH BẰNG CÁCH SỬ DỤNG NHỮNG HẠNH - DAKPO TASHI NAMGYAL - ĐẠI ẤN SOI RÕ TRẠNG THÁI TỰ NHIÊN

KHAI TRIỂN SỨC MẠNH BẰNG CÁCH SỬ DỤNG NHỮNG HẠNH

Tác giả: Dakpo Tashi Namgyal

Trích: Đại Ấn Soi Rõ Trạng Thái Tự Nhiên; NXB Thiện Tri Thức.

---o0o---

Sau khi bạn đã có chứng ngộ nhận biết trạng thái thiền định, thời gian để sử dụng là khi bạn khao khát những sự vật của cuộc sống này, khi bạn gặp những khó khăn trầm trọng hay khi có những tư tưởng tiềm tàng che giấu bản tánh của cái bạn không nhận biết. Tóm lại, nghĩa là để cho bất cứ khi nào bạn có một loại bám chấp quấy nhiễu khiến khó khăn trong việc tiếp tục thực...
KHAI TRIỂN SỨC MẠNH BẰNG CÁCH SỬ DỤNG NHỮNG HẠNH - DAKPO TASHI NAMGYAL - ĐẠI ẤN SOI RÕ TRẠNG THÁI TỰ NHIÊN

Điều này có bảy điểm:

Thời gian để sử dụng và những hạnh

Sử dụng những tư tưởng

Sử dụng những cảm xúc

Sử dụng chư thiên và ma quỷ

Sử dụng khổ đau

Sử dụng bệnh tật

Sử dụng tiến trình chết

Thời gian để sử dụng và những hạnh

Sau khi bạn đã có chứng ngộ nhận biết trạng thái thiền định, thời gian để sử dụng là khi bạn khao khát những sự vật của cuộc sống này, khi bạn gặp những khó khăn trầm trọng hay khi có những tư tưởng tiềm tàng che giấu bản tánh của cái bạn không nhận biết. Tóm lại, nghĩa là để cho bất cứ khi nào bạn có một loại bám chấp quấy nhiễu khiến khó khăn trong việc tiếp tục thực hành cách tự nhiên.

Sử dụng cũng để cho khi nhập thất, khi sự tu tập của bạn đã trở nên kiên định. Hãy áp dụng nó để làm vững chắc và nâng cấp sự thực hành của bạn khi bạn đi vào những loại hành động khác nhau và khi bạn gặp những khó khăn và rắc rối nói ở trên.

Ngoài điều này, không có lý do gì để bỏ qua một bên sự thực hành như vua của việc sử dụng mọi cái xuất hiện và hiện hữu bằng cách duy trì trạng thái tự nhiên không khái niệm để tu tập một hình thức khác của thực hành phương thuốc được hoạch định. Thời gian để sử dụng là khi thiền định và hậu thiền định đã vững chắc.

Những loại hạnh để sử dụng có ba loại, hạnh tỉ mỉ, không tỉ mỉ và cực kỳ không tỉ mỉ thuộc về con đường Mật chú - hay, hạnh bao giờ cũng tuyệt hảo, hạnh bí mật, hạnh tỉnh giác của kỹ luật yoga, hạnh nhóm, hạnh của chiến thắng trọn vẹn và vân vân.

Nhiều loại như vậy đã được dạy, nhưng trong trường hợp này, như một hạnh để nâng cấp tu tập thiền định, hãy áp dụng hạnh bao giờ cũng tuyệt hảo, nó không xung đột với những tu tập trong tu viện. Cũng vậy, hợp với hạnh không tỉ mỉ, rất không tỉ mỉ và hạnh của chiến thắng trọn vẹn, hãy đi đến những nơi như một đỉnh núi, một chốn hẻo lánh, một nghĩa địa, dưới gốc cây lớn hay ở một ngã tư và làm cúng dường kusulu và cho khi không nói chuyện. Cũng hãy dùng một trong năm loại này: hạnh con nai bị thương không đi vào thế giới, hạnh như sư tử không sợ bất cứ điều gì xảy ra, hạnh giống như gió không bám luyến cái gì, hạnh như không gian không trụ vào cái gì, hay hạnh người điên không có phê phán và điểm quy chiếu. Nhờ năm loại này, hãy sử dụng mỗi hoàn cảnh khó khăn để nâng cấp trạng thái tự nhiên.

Sử dụng những tư tưởng

Khi bạn bắt đầu bận rộn về những tư tưởng tốt xấu khác nhau sanh khởi, hãy nhận biết tư tưởng và duy trì tính tự nhiên không tạo dựng trong bất cứ cái gì sanh khởi. Điều này không có nghĩa bạn cần tập trung trong một cố gắng không nghĩ trong khi dùng sự tỉnh thức vốn có như phương thuốc đối trị. Cũng không có nghĩa bạn cần cố gắng phân tích bản sắc tư tưởng để xác minh sự không có thật tánh của nó. Cũng không có nghĩa bạn cần cố gắng theo đuổi tư tưởng khi duy trì chánh niệm.

Có nghĩa như thế này: hãy nhận biết bản tánh của tư tưởng và đơn giản lấy nó làm tinh túy của tu tập thiền định của bạn. Bất kể nó thế nào, chớ nhìn tư tưởng như một lỗi lầm. Chớ cố gắng đè nén nó. Chớ tham dự vào nó. Đúng hơn, không cố gắng thay đổi nó, chỉ để nó lơ lững, trong một cách trần trụi và trong sáng, thư giãn, trống không và tự do.

Trong cách này, sự sanh khởi của bất kỳ tư tưởng nào không cần phải xác định hay bác bỏ, chấp nhận hay từ chối, chỉnh đốn hay sửa chửa, mà trở thành chính sự tu tập thiền định. Điều này được gọi là sử dụng những tư tưởng.

Bởi vì không làm chủ được nguyên lý này, những chuyển động ồn ào của tư tưởng ban đầu có vẻ là vấn đề đáng sợ. Bây giờ, hãy lao thẳng vào sử dụng chúng. Dần dần, bạn sẽ làm chủ chúng, để rồi cuối cùng chúng trở nên được sử dụng ngay khoảnh khắc bạn nhận biết chúng.

Sử dụng những xúc cảm

Khi bạn cảm thấy một xúc cảm như năm loại tham, sân, nặng đục (si), kiêu căng và ghen tỵ - chỉ hãy nhận biết nó. Chớ tìm cách đè nén nó. Chớ buông thả theo nó. Chớ cố gắng biến đổi nó. Thay vì thế, hãy treo lơ lửng cảm xúc, trong một cách hiện diện sáng tỏ và với một sự mở rộng trống không.

Thỉnh thoảng hãy cố gắng tạo một cảm xúc mãnh liệt hơn bằng cách đưa đến tâm cái thậm chí còn khiêu khích hơn những đối tượng trước kia, như những đối tượng của bám luyến hay giận dữ - những sự vật bên ngoài hay những chúng sanh. Một khi cảm xúc được tạo ra, hãy tiếp tục thực hành như trước.

Về nặng đục, hãy nhận biết trạng thái chợp mắt vào giấc ngủ. Khi sắp thiu ngủ, chớ cố gắng biến đổi nó, hãy duy trì trạng thái chỉ hiện hữu trong đó. Điều này sẽ trở nên một cách để cho giấc ngủ hiện lên như quang minh. Hãy tiếp tục như trên cho đến khi thông thạo điều này.

Sử dụng chư thiên và ma quỷ

Khi đầy sợ hãi khủng khiếp do những trò huyền thuật của chư thiên và ma quỷ hay những cái như vậy, hãy nhận biết tư tưởng sợ hãi. Không đè nén hay buông thả theo nó. Hơn là cố gắng sửa chữa nó, hãy tu tập hiện hữu đơn giản trong tư tưởng sợ hãi ấy một cách trong sáng, trần trụi và tỉnh thức. Bằng cách làm như vậy, tư tưởng được kinh nghiệm là tu tập thiền định.

Nếu những trò huyễn thuật lắng xuống, hãy tưởng tượng rằng một trò huyền thuật kinh khủng rất khó chịu hiển bày. Hãy tăng cường cơn sợ hơn nữa và tiếp tục thực hành như trước.

Sử dụng khổ đau

Khi thấy tổng quát rằng sanh tử là đau khổ hay, một cách riêng biệt, một chúng sanh đang khổ đau, thay vì cảm thấy bi mẫn, thái độ Tiểu thừa là thực hành từ nỗi sợ chính mình có thể khổ đau. Thái độ Đại thừa là cảm thấy từ bi đối với người ấy, và mở rộng ra, cho tất cả chúng sanh.

Dù trường hợp nào, hãy sử dụng thái độ riêng biệt bằng cách nhận biết nó và không làm biến đổi nó, hãy treo lơ lửng nó trong một trạng thái tỏa sáng của tỉnh thức.

Khi không mất sự liên tục của kinh nghiệm này, hãy phát sanh từ, bi và bồ đề tâm cho tất cả chúng sanh và phát những nguyện.

Sử dụng bệnh tật

Khi đau về một bệnh, chớ lo lắng về những nguyên nhân, hoàn cảnh riêng của nó vân vân. Chớ bị cuốn vào việc đè nén hay khuyến khích nó. Hãy sử dụng cảm giác đau đớn ấy như chính bản chất của tu tập, và không cố gắng biến đổi nó, hãy treo nó trong hiện diện rạng rỡ.

Bằng cách tiếp tục theo cách này, bạn tìm thấy tiến bộ khi đau đớn trở thành tu tập thiền định mà không chối bỏ nó. Nếu đau bệnh lắng xuống, hãy thực hành như ở trên.

Hơn nữa, hãy nghiên tầm sự chấp ngã trong cái người cảm thấy đau, người làm đau và người kinh nghiệm, và treo nó không giả tạo trong trạng thái thoát khỏi bản sắc có thể định nghĩa nào.

Những hành giả của Vị Bình Đẳng, Ro-Nyom, có thể chủ trương rằng bây giờ cần bỏ sự chữa trị thuốc thang. Ở đây, trong bối cảnh này, hơn là một vấn đề sử dụng bệnh tật cho tu tập, hơn là chủ trương ngu muội rằng không hề gì nếu cái nương dựa là thân thể hỗ trợ cho đạt đến giác ngộ có chết đi.

Sử dụng tiến trình chết

Trong cách này người ta cần tu tập bằng cách sử dụng bất cứ điều gì xảy đến và bất cứ hoàn cảnh nào gặp phải. Khi thời điểm cái chết đến, bất kể điều gì xảy ra, gồm chuỗi thứ lớp của những giai đoạn hòa tan và vân vân, chỉ đơn giản nhận biết chúng. Chớ để trôi vào lo lắng của hy vọng và sợ hãi, của đè nén hay khuyến khích. Thay vào đó, hãy duy trì sự thực hành trong một trạng thái sáng tỏ của tỉnh thức trần trụi trong bất cứ điều gì mở lộ, không cố gắng sửa chữa nó.

Vào lúc chót, sau khi những giai đoạn tan ra đã xong, có dạy rằng mẹ và con hòa lẫn – sự hiện ra của quang minh tự nhiên và quang minh con đường mà bạn đã tu tập – và qua sự việc này bạn thức tỉnh với giác ngộ, như nước đổ vào nước hay như không gian trộn lẫn với không gian.

Nếu, ngược lại, bạn không thức tỉnh bởi vì sự làm quen của bạn yếu, có dạy rằng qua sự tu tập trước kia của bạn trong việc sử dụng, bạn có thể đạt được sự làm chủ trong trung ấm hay trong tái sanh tiếp theo.

---

Ba cách sử dụng được tìm thấy trong nhiều tác phẩm của Gampopa vô song. Nguyên lý chính gồm trong việc sử dụng bất cứ cái gì xảy ra trong bất cứ tình huống nào như là Đại Ấn và như vậy làm quân bình ‘vị' của nó. Những đạo sư Dòng Thực Hành trong những đời sau, tuy nhiên, đã định rõ sáu cách sử dụng, và như vậy chúng ta có những tu tập tuyệt hảo này. Sự thích hợp của chúng thay đổi cho những loại người khác nhau và như thế cần được sử dụng phù hợp. Dưới một tên khác, chúng được biết là Vị Bình Đẳng.

---o0o---

Ảnh: Nguồn Internet.

Bài viết liên quan