Phát Tâm Bồ Đề
Như đã nói ở trước, một Đại Tâm nghĩa là không nghiêng lệch và mở trống. Đó là tâm không dập khuôn một giá trị cố định vào mọi sự, cũng không quyết định những sự vật chỉ bằng cảm giác hay tình cảm.
Tự tánh giác ngộ xưa nay vốn thanh tịnh, chưa từng bị nhiễm ô bởi sanh tử trói buộc. Tự tánh giác ngộ ấy chính là bản tánh của cái tâm hiện giờ của chúng ta. Khám phá ra khuôn mặt xưa nay của cái tâm hiện giờ của chúng ta bèn...
Thiện nam tử! Kinh này gọi là Đại thừa đốn giáo, chúng sanh đốn căn từ đây mà khai ngộ, cũng gồm nhiếp tiệm tu tất cả mọi loại. Ví như biển lớn không bỏ ngoài các dòng nước nhỏ, cho đến nhỏ như muỗi mòng và A tu la uống...
Bạch Thế Tôn, chúng con nay đã được khai ngộ, nếu sau khi Phật nhập diệt, chúng sanh đời rốt sau chưa được ngộ thì an cư thế nào để tu cảnh giới thanh tịnh Viên Giác này? Ba thứ quán thanh tịnh ở trong Viên Giác này tu pháp nào...
Thiện nam tử! Chúng sanh đời rốt sau muốn phát đại tâm cầu thiện tri thức để tu hành phải cầu tất cả người có chánh tri kiến, vị ấy tâm chẳng trụ tướng chẳng đắm trong cảnh giới Thanh Văn Duyên Giác, tùy thân hiện trong trần...
Tánh Viên Giác vốn thanh tịnh bình đẳng một vị Thanh tịnh là không có tướng tu tập và tướng người tu tập. Bình đẳng một vị như hư không, không thể phân chia cái này tu cái kia, như đại dương thuần nhất một vị, không thể chia ra...
Muốn tu các phương tiện tương ưng với các phương diện của tánh Giác, trước tiên phải ngộ tánh Giác vốn thanh tịnh, không phiền nhiễu khuấy động. Ngộ này có những cấp độ: ở phàm phu là hiểu, ở Tam Hiền là biết (giác), và ở...
Tánh Viên Giác vốn tự bình đẳng, Không, Vô tướng, Vô tác. Thế nên khi huyễn hóa diệt mất thì tâm chúng ta hoàn nguyên lại tánh Viên Giác: không có riêng tướng nào để thủ, để chứng. Ví như con mắt thấy tất cả mà tự nó không có...
Nhân địa pháp hạnh là nền tảng tâm Viên Giác của con đường giác ngộ viên mãn. Thiện tri thức là vị mở chỉ cho thấy nền tảng nhân địa pháp hạnh ấy và hướng dẫn trên con đường. Con đường cũng “y nơi nhân địa pháp hạnh”...
Sanh tử Niết bàn là hoa đốm vọng thấy giữa hư không, làm gì có chuyện sanh ra diệt mất. Tánh Viên Giác hằng tròn đầy sáng khắp, trong đó chưa bao giờ có hoa đốm sanh tử Niết bàn, cũng chưa bao giờ có nhặm lòa vô minh. Đây là nghĩa...