SỰ QUAN TRỌNG CỦA TU HÀNH QUYẾT LIỆT - LONGCHEN RABJAM - PHẬT TÂM

SỰ QUAN TRỌNG CỦA TU HÀNH QUYẾT LIỆT

LONGCHEN RABJAM - PHẬT TÂM

---o0o---

Rất quan trọng là phải học hỏi và thực hành mãnh liệt. Nếu không thế, chỉ có một vị thầy tốt nhất, con đường sâu thẳm nhất, hay là một đệ tử thông thái cũng chẳng làm được gì và chỉ tạo thêm kiêu mạn trong chính mình và coi thường người khác.
SỰ QUAN TRỌNG CỦA TU HÀNH QUYẾT LIỆT - LONGCHEN RABJAM - PHẬT TÂM

Rất quan trọng là phải học hỏi và thực hành mãnh liệt. Nếu không thế, chỉ có một vị thầy tốt nhất, con đường sâu thẳm nhất, hay là một đệ tử thông thái cũng chẳng làm được gì và chỉ tạo thêm kiêu mạn trong chính mình và coi thường người khác. Đại thiền giả Milarepa, trước khi gặp gỡ đại dịch giả Marpa, đã nhận những giáo lý Đại Toàn Thiện, nhưng ngài không có tiến bộ nào trong con đường thiền định vì ngài không thực hành chúng. Tiểu sử của Milarepa thuật lại:

Milarepa đến Rongton Lhaga, một đạo sư Đại Toàn Thiện và nói: “Con là một người từ vùng Latod. Con đã phạm những hành vi cực kỳ xấu xa. Xin ngài ban cho con một giáo lý dẫn con đến giải thoát ngay trong kiếp này.” Vị Lama nói: “Giáo lý thiêng liêng của ta, Đại Toàn Thiện, là thắng lợi ở gốc, thắng lợi ở ngọn và thắng lợi ở quả. Nếu ngươi thiền định nó ban ngày, ngươi sẽ thành Phật ngày đó. Nếu ngươi thiền định nó ban đêm, ngươi sẽ thành Phật đêm đó. Đối với người phước đức đã chín muồi những liên kết nghiệp quả, thì thậm chí không cần thiền định, chỉ nghe cái ấy là đạt giải thoát. Nó là Pháp phần cho những ai thiện căn. Ta sẽ cho ngươi giáo lý ấy.” Ngài ban cho thầy những truyền pháp và giáo huấn. Bấy giờ thầy nghĩ: “Trong quá khứ khi mình thực hành bùa chú, mình đã tạo ra những biểu hiện lớn lao trong vòng mười bốn ngày. Bảy ngày đủ để làm mưa đá. Bây giờ mình đã gặp một Pháp còn dễ hơn bùa chú và mưa đá, đến độ mình thiền định nó ban ngày, mình sẽ thành Phật ngày đó, và nếu mình thiền định nó ban đêm, mình sẽ thành Phật đêm đó. Đối với người phước đức đã chín muồi những liên kết nghiệp quả, thì không cần cả thiền định. Thế thì mình phải là một người đã chín muồi những liên kết nghiệp quả.” Với sự kiêu mạn này, thầy đã dành thì giờ để ngủ mà không thiền định gì cả, và Pháp và bản thân thầy mỗi cái đi mỗi ngã.

---o0o---

 

Tác giả: LONGCHEN RABJAM;

Trích: Phật Tâm;

NXB Thiện Tri Thức;

Ảnh: Nguồn Internet.

Bài viết liên quan