TỰ TÁNH PHẬT MỘT THỂ BA THÂN - LỤC TỔ HUỆ NĂNG ĐẠI SƯ – KINH PHÁP BẢO ĐÀN

TỰ TÁNH PHẬT MỘT THỂ BA THÂN

LỤC TỔ HUỆ NĂNG ĐẠI SƯ – KINH PHÁP BẢO ĐÀN

-----o0o-----

Thiện tri thức! Đã quy y Tam Bảo chính mình rồi mỗi mỗi hãy chí tâm, ta nói cho nghe tự tánh Phật một thể ba thân, khiến các ông thấy được ba thân, rõ ràng tự ngộ tự tánh.
TỰ TÁNH PHẬT MỘT THỂ BA THÂN - LỤC TỔ HUỆ NĂNG ĐẠI SƯ – KINH PHÁP BẢO ĐÀN

Thiện tri thức! Đã quy y Tam Bảo chính mình rồi mỗi mỗi hãy chí tâm, ta nói cho nghe tự tánh Phật một thể ba thân, khiến các ông thấy được ba thân, rõ ràng tự ngộ tự tánh.

Tất cả hãy nói theo ta:

Nơi sắc thân mình, quy y Thanh tịnh Pháp thân Phật.

Nơi sắc thân mình, quy y Viên mãn Báo thân Phật.

Nơi sắc thân mình, quy y Ngàn trăm ức Hóa thân Phật.

Thiện tri thức! Sắc thân là nhà trọ, không thể nói quy hướng vào đó được. Phật ba thân ở trong tự tánh mình, người đời đều có. Chỉ vì tự tâm mê chẳng thấy tánh ở trong, mà lại tìm ba thân Như Lai ở ngoài, thành ra chẳng thấy trong thân mình có Phật ba thân. Các ông nghe giảng, khiến các ông trong thân mình thấy tự tánh mình có Phật ba thân. Phật ba thân ấy từ tự tánh mình sanh, chẳng do ở ngoài mà được.

Sao gọi là Thanh tịnh Pháp thân Phật? Người đời tánh vốn thanh tịnh. Muôn pháp đều từ tự tánh sanh: nghĩ lường tất cả sự ác tức sanh hạnh ác, nghĩ lường tất cả sự thiện tức sanh hạnh thiện. Như vậy các pháp ở trong tự tánh mình, như trời thường trong, mặt trời mặt trăng thường sáng, nhưng vì mây bay che lấp nên trên sáng dưới tối. Bỗng gặp gió thổi mây tan, trên dưới đều sáng muôn hình tượng đều hiện. Người đời tánh thường phù du, như mây trên trời kia.

Thiện tri thức! Trí như mặt trời, huệ như mặt trăng. Trí huệ thường sáng, do vì ở ngoài bám cảnh nên bị đám mây vọng niệm che khuất tự tánh mà chẳng được sáng tỏ.

Nếu gặp thiện tri thức, nghe được pháp chân chánh, tự trừ mê vọng thì trong ngoài sáng suốt, trong tự tánh mình muôn pháp đều hiện. Người thấy tánh cũng giống như vậy. Đây gọi là Thanh tịnh Pháp thân Phật.

Thiện tri thức! Tâm mình quy y tánh mình, đó là quy y chân Phật. Tự quy y là trừ những tâm bất thiện, tâm ghen ghét, tâm cong quẹo, tâm chỉ có ta, tâm giả dối, tâm khinh người, tâm nhạo người, tâm tà kiến, tâm cao ngạo, các hạnh bất thiện ở trong tự tánh, trong tất cả thời gian. Thường tự thấy lỗi mình, chẳng nói sự tốt xấu của người khác, đây là tự quy y. Thường hạ tâm mình, cung kính khắp cả, tức là thấy tánh thông suốt, không còn có gì ngăn ngại, đây là tự quy y.

Sao gọi là Viên mãn Báo thân? Ví như một ngọn đèn có thể trừ cái tối ngàn năm, một cái trí có thể diệt cái ngu muôn thuở. Chớ nghĩ đến việc trước vì nó đã qua, không thể đắc. Thường nghĩ về sau, niệm niệm tròn sáng tự thấy bản tánh. Thiện ác tuy khác nhau, nhưng bản tánh không hai, tánh không hai gọi là thật tánh. Trong thật tánh chẳng nhiễm thiện ác, đây gọi là Viên mãn Báo thân Phật.

Tánh mình khởi một niệm ác thì diệt nhân thiện muôn kiếp. Tánh mình khởi một niệm thiện thì hằng sa cái ác dứt. Thẳng đến Giác ngộ vô thượng, niệm niệm tự thấy, chẳng mất bổn niệm, gọi là Báo thân.

Sao gọi là Ngàn Trăm Ức Hóa thân? Nếu chẳng nghĩ muôn pháp thì tánh vốn như hư không. Một niệm nghĩ lường, gọi là biến hóa. Nghĩ lường việc ác thì hóa làm địa ngục, nghĩ lường việc thiện thì hóa làm thiên đường, độc hại hóa làm rồng rắn, từ bi hóa làm Bồ tát, trí huệ hóa làm cõi trên, ngu si hóa làm phương dưới. Tánh mình biến hóa rất nhiều, người mê chẳng thể tỉnh giác, niệm niệm khởi ác, thường hành đường ác. Xoay về một niệm thiện thì trí huệ liền sanh, ấy gọi là Tự tánh Hóa thân Phật.

Thiện tri thức! Pháp thân vốn sẳn đủ. Niệm niệm tự tánh tự thấy, tức là Báo thân Phật. Từ Báo thân mà nghĩ lường tức là Hóa thân Phật. Tự ngộ tự tu công đức của tự tánh, đó là chân quy y.

Chớ cho da thịt là sắc thân, sắc thân là nhà trọ, không thể nói là quy y được. Hể ngộ ba thân của tự tánh tức biết Phật của tự tánh.

Ta có một bài tụng Vô tướng, nếu hay trì tụng thì ngay sau lời nói, có thể khiến các tội mê nhiều nhiều kiếp tiêu diệt hết một lần.

Người mê tu phước, chẳng tu đạo

Chỉ nói tu phước ấy là đạo

Bố thí cúng dường, phước vô biên

Trong tâm ba ác vẫn còn tạo.

Nghĩ dùng tu phước muốn diệt tội

Đời sau được phước, tội vẫn còn

Chỉ hướng trong tâm trừ tội duyên

Đều trong tự tánh chân sám hối.

Bỏ tà làm chánh là không tội

Học đạo là thường quán tự tánh

Tức cùng chư Phật đồng một loại.

Tổ ta chỉ truyền đốn pháp này

Nguyện khắp thấy tánh, đồng một thể

Nếu muốn đi tìm thấy Pháp thân

Lìa các pháp tướng, trong tâm sạch

Nỗ lực tự thấy chớ lơ là

Niệm sau bỗng hết một đời xong

Nếu ngộ Đại thừa được thấy tánh

Chấp tay thành kính chí tâm cầu.

Sư nói: Thiện tri thức! Cả thảy nên tụng bài kệ này, y đây tu hành thì ngay nơi câu nói được thấy tánh. Dầu có cách ta ngàn dặm thì cũng như thường ở bên ta.

Còn ngay dưới câu nói mà chẳng ngộ thì dầu ở trước mặt ta cũng như xa cách ngàn dặm, cần gì phương xa đến đây. Khá trân trọng và đi an vui.

Đại chúng nghe pháp đều mở mang tỏ sáng, thảy đều hoan hỷ vâng làm.

-----o0o-----

Trích: “Kinh Pháp Bảo Đàn”

Tác giả: Lục Tổ Huệ Năng

Người Dịch: Sa môn Thích Giác Phổ

Hiệu Đính: Sa môn Thích Nguyên Thiện

NXB Hồng Đức, 2013

Ảnh nguồn: Internet

Bài viết liên quan