Các ông tu thiền, trau dồi pháp Tam ma địa thì tâm thông suốt thầm hợp với các Bồ tát và Đại A La Hán vô lậu khắp mười phương, ở chỗ nào cũng trong lặng như nhiên. Còn tất cả ma vương, quỷ thần, trời người thì thấy cung điện mình không biết vì sao đổ vỡ, đất đai rung động, những loài thủy lục bay nhảy đều kinh sợ.
Hạng phàm phu tối tăm thì không biết có sự dời đổi, còn các loài kia đều được năm thứ thần thông, chỉ trừ lậu tận thông, luyến tiếc cảnh trần lao đâu để cho ông phá hoại chỗ ở. Bởi thế các loài quỷ thần, thiên ma, vọng lượng, yêu tinh đều đến quấy phá trong khi ông tu Tam muội.
Nhưng các loài ma kia tuy có giận dữ mà họ ở trong trần lao, còn các ông ở trong Diệu Giác thì cũng như gió thổi ánh sáng, như dao chặt nước, chẳng hề hấn gì. Ông như nước sôi, họ như băng cứng, vừa gần sức nóng thì chẳng bao lâu sẽ tiêu tan. Chúng ỷ suông vào thần lực, nhưng chỉ là khách. Nếu chúng có thể phá rối được là do người chủ ngũ ấm trong tâm ông. Chủ nhân mà mê lầm thì khách mới được dịp quấy phá.
Trong thiền định, biết rõ không lầm thì các ma sự kia không làm gì ông nổi. Khi năm ấm tiêu tan vào tánh sáng thì chúng tà kia là sự tối tăm sao còn dám ở lại quấy phá sự thiền định vì tối đến gần sáng thì tự tiêu mất.
Nếu không tỏ ngộ sáng suốt, bị ngũ ấm làm mê mờ thì chính A Nan là con của ma và thành người ma. Như Ma Đăng Già còn sức yếu kém, chỉ dùng chú thuật bắt ông phá hoại luật nghi của Phật, trong tám muôn hạnh chỉ phá một giới, nhưng vì tâm ông thanh tịnh nên chưa bị chìm đắm. Còn bọn ma này thì phá hoại toàn thân Bảo Giác của ông, như nhà quan tể thần bỗng bị tước hết, long đong xiêu lạc không thể giải cứu.
Cái tối thì tự nhiên xung khắc, chống lại ánh sáng, các loài ma thường chống phá người tu tam muội vì ánh sáng tam muội có hại cho họ. Nhưng họ chỉ quấy phá được khi năm ấm nơi hành giả có sự hỗ trợ, tiếp ứng. Người chủ năm ấm mà mê lầm thì khách ma mới có dịp quấy phá. Nếu năm ấm tiêu tan vào tánh sáng của bản tâm thì các ma chẳng làm gì được. An trụ ông chủ thật, thì khách không còn cơ hội.
Cho nên vấn đề là an trụ nơi Bảo Giác, không nghe theo lời dụ dỗ của ma. Càng an trụ trong tánh giác bao nhiêu, tánh sáng càng bày lộ bấy nhiêu, ma càng tiêu bấy nhiêu.
Năm ấm tiêu tan vào tánh sáng, sanh tử tiêu tan vào Niết bàn. Nhưng năm ấm không chịu tiêu tan, sanh tử không chịu tiêu tan, và những thế lực cả trong lẫn ngoài duy trì cho năm ấm và sanh tử cưỡng chống lại sự tiêu tan, những thế lực ấy là ma.
Trên con đường ‘‘xoay nghe, nghe tự tánh’’ này có lắm chướng ngại vừa cản trở, vừa làm lầm lạc. Người tu hành phải biết rõ để vượt qua.
-----oo0oo-----
Trích: "Kinh Lăng Nghiêm - Hành Giải"
Dịch và giảng giải: Đương Đạo
NXB Thiện Tri Thức-2016
Ảnh: Nguồn internet